Hương sắc mùa thu

Thứ ba - 16/08/2022 23:01

Có người ví mùa thu là mùa thi nhân, người khác lại cho rằng phải gọi là mùa tình nhân mới trọn vẹn... Trở giấc mỗi sớm mai, bắt gặp chút lạnh hanh hao mơn man phả nhẹ, mang theo ngọn gió trong trẻo, mát lành, ta nhận ra âm điệu không thể lẫn vào đâu được của heo may. Cái miền gió phiêu bồng, lãng đãng ấy chỉ ghé lại tình tự với mùa thu mà ngày đến, ngày đi dường như không báo trước nhưng đủ gửi lại bao nỗi xốn xang trong lòng người mỗi lần thu chạm ngõ: "Mình chạm tuổi heo may rồi em nhỉ/ Tháng năm xa giục giã ngày gần/ Lãng đãng lớp sương mờ ký ức/ Thao thiết một chiều ngọn gió thời gian..." (Trần Mai Hưởng). Người ta tha thiết yêu đời và gọi mùa thu là mùa thi nhân quả là đã am hiểu đến tận cùng và đắm say khôn xiết: "Tình yêu đầu mang hương sắc mùa thu/ Mùi hoa sữa tan trong áo em và mái tóc/ Tình yêu đầu tưởng không gì chia cắt/ Mà tan trong sương khói mong manh" (Nguyễn Phan Hách). Cung điệu mùa thu ở nhiều khoảnh khắc mang đến một dư vị buồn man mác. Thế nhưng, đó là một thoáng buồn đẹp, buồn trong những ngẫu cảm trữ tình, không hề bi lụy. Và thi nhân, hẳn họ sẽ vô cùng biết ơn nỗi buồn ấy - từ màu mây, ngọn cỏ, chút heo may bảng lảng bên ngoài, cho đến những nỗi niềm sâu thẳm bên trong để khơi nguồn cho bao cảm hứng sáng tạo nghệ thuật.

 

Thu về trong thơ, trong họa, trong âm nhạc với nhiều cung bậc thiết tha, lưu giữ cả một miền hoài niệm dấu yêu, khắc khoải. Yêu từng chiếc lá sen còn lấm tấm sương sớm gói trọn hương cốm đầu mùa. Yêu những tiếng rao lảnh lót nơi góc phố rồi hun hút xa dần trên những gánh hàng hoa. Yêu cả nỗi tiếc nhớ xưa xa, khi mùa thu cũ năm nào chợt hiện về, gõ vào ký ức: "Hương hoa sữa phải một lần thơm quá/ Bàn tay em ngây dại để anh cầm/ Cái nóng ấm của mười năm mất ngủ/ Sớm nay buồn nghe lạnh nhắc hồi âm" (Trương Nam Hương). Và đến đây, càng thấm thía rằng, sao không phải là một mùa nào khác mà phải là mùa thu mới xứng đáng được ví gọi là mùa tình nhân: "Tình ta như hàng cây/ Đã bao mùa gió bão/ Tình ta như dòng sông/ Đã yên ngày thác lũ/ Thời gian như là gió/ Mùa đi cùng tháng năm/ Tuổi theo mùa đi mãi/ Chỉ còn anh và em..." (Xuân Quỳnh).

Dù buồn hay vui, lúc hoan ca, lúc lắng trầm, lúc bay bổng khói sương - mùa thu và nỗi ưu tư của sợi nắng, ngọn gió, màu hoa... bao đời nay cứ dặt dìu như một khúc hát liêu trai, nồng say và day dứt. Để rồi, trên cái nền thu lộng lẫy ấy, ta đã và sẽ còn bắt gặp những vần thơ, điệu nhạc ngọt ngào âm sắc, đằm sâu ý vị. Yêu sao cái hồn thu, tình thu muôn thuở nồng nàn. Cho những thông điệp yêu đời, yêu người được gửi gắm và nâng niu bằng thứ ngôn ngữ dịu dàng nhất, lãng mạn nhất.

THẾ LÂM

Nguồn tin: cadn.com.vn

Tổng số điểm của bài viết là: 9 trong 5 đánh giá

Xếp hạng: 1.8 - 5 phiếu bầu

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Liên Kết Website
Lượt người truy cập
  • Đang truy cập83
  • Máy chủ tìm kiếm27
  • Khách viếng thăm56
  • Hôm nay12,738
  • Tháng hiện tại281,718
  • Tổng lượt truy cập10,378,300
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây